TRANG THỜ CÔ HIÊN TẠI TÂY AN TỰ NÚI
SAM.
Nằm
trong quần thể di tích văn hóa lịch sử núi Sam thuộc thành phố Châu Đốc tỉnh An
giang, Tây An Tự là nơi được nhiều du khách đến cúng bái trong chuyến hành
hương tham quan miếu Bà Chúa Xứ núi Sam. Ngôi chùa được xây dựng vào năm 1847
dưới triều vua Thiệu Trị do Tổng Đốc An Hà ( An Giang và Hà tiên ) là Doãn Uẩn
sau khi ông đã đánh đuổi được quân Xiêm La và bình định được Chân Lạp. Tên ngôi
chùa là Tây An Tự mang hàm ý trấn yên bờ cõi phía Tây. Chùa được xây dựng trên
một nền cao, dựa lưng vào vách núi với ba gác chuông hình chóp nhọn ở mặt trước
theo phong cách văn hóa Ấn Độ. Bên trong chánh điện có khoảng 150 pho tượng lớn nhỏ: tượng Phật, Bồ Tát,
La Hán, Bát bộ Kim Cang, Ngọc Hoàng, Huỳnh Đế, Thần Nông... Đa số tượng đều làm
bằng danh mộc, chạm trổ công phu và mỹ thuật, tiêu biểu cho nghệ thuật điêu
khắc Việt Nam
vào thế kỷ XIX. Ngoài ra chùa còn có nhiều hoành phi và câu đối, màu sắc rực
rỡ. Điều làm du khách ngạc nhiên nhất là phía bên góc phải của chánh điện là
trang thờ cô Hiên. Nhân vật này thực sự là ai và tại sao được thờ bên trong một
ngôi chùa thuộc phái Lâm Tế có lịch sử gần 200 năm này ?
H01 : Tây An tự núi Sam, TP Châu Đốc, tỉnh An Giang.
Theo
nhà nghiên cứu Đinh Văn Tuấn (1) ở Đồng Nai thì cô Hiên tên thật là Phạm thị
Hiên là một cô bóng ở huyện Vĩnh Cữu tỉnh Đồng Nai theo truyền thuyết dân gian
có liên quan đến cái chết của Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh . Theo truyền thuyết
này thì vào đầu năm 1700, Nguyễn Hữu Cảnh thống lĩnh binh sĩ đi dẹp loạn Man Di
(2) ở vùng Phước Long thượng nguồn sông Bé. Trong lễ xuất binh trên một gò đất
cao ở Cù Lao Phố có một bà đồng tên gọi là cô bóng Hiên xuất hiện ngăn cản : “
Nếu ra đi sẽ nguy hiểm đến tính mạng”. Vốn lòng trung quân ái quốc và không tin chuyện đồng bóng, không thể
vì một chuyện nhỏ nhặt mà làm hỏng buổi lễ ; ông rút gươm chém chết cô bóng
Hiên và ra lệnh xuất binh. Quân của ông tiến thẳng vào thành La Bích (Nam Vang)
và hàng phục được quân Chân Lạp. Khi xuôi dòng sông Cửu Long để về Việt Nam ông
bị trúng tên của quân địch trọng thương phải về dưỡng thương nơi cồn cây Sao
nay là cù Lao ông Chưởng thuộc huyện Chợ Mới tỉnh An Giang. Biết mình không qua
khỏi và để an lòng quân ông tung tin mình bị bệnh và lập tức chuyển quân về Cù
lao Phố . Tuy nhiên khi đến Sầm Giang (Rạch Gầm , Mỹ Tho) thì ông qua đời. Thi
hài ông được đưa về quàn tại gò đất nơi ông làm lễ xuất binh trước khi được đưa
về an táng tại quê hương Quảng Bình. Trên gò đất cao này người dân địa phương
cho xây ngôi đình Bình Kính để làm nơi thờ tự ông cùng với ngôi mộ gió (3).
Hướng bên kia sông gần Thanh Lương Cổ Tự, dân
làng lập ra ngôi miếu thờ cô bóng Hiên. Nguyên nhân cái chết của ông được Binh
Bộ Thượng thư Lê Quang Định (1759-1813) xác nhận qua quyển Hoàng Việt Nhất
Thống Chí Địa Dư do ông biên soạn và dâng lên vua Gia Long vào năm 1806. Nguyên
văn chữ Hán như sau: “Tích dữ Cao Miên binh tương chiến, trận vong”: “Ngày
trước từng giao chiến với Cao Miên rồi chết trận” chứ không phải chết vì bệnh ( bệnh vong).
H02 : Chánh điện Tây An tự.
Miếu cô Hiên hiện nay ở xã Thiện
Tân, huyện Vĩnh Cữu, tỉnh Đồng Nai người dân vì kỵ húy nên không gọi tên thật
mà chỉ gọi là miếu bà Cô. “Tương truyền miếu bà cô rất linh,
tượng bà cô làm bằng gỗ mít rất đẹp, có rất nhiều vòng vàng do người dân đeo
lên. Trước có nhiều kẻ gian mò vào miếu tính trộm vàng nhưng đều không thành mà
còn thiệt thân, về sau có kẻ trộm không đi vào mà chống tay xuống đất trồng
chuối đi vào rồi lấy ngón chân móc vàng. Hương chức trong làng được báo mộng
mới biết vàng của bà cô bị mất trộm nhưng không tìm được thủ phạm. Từ đó tượng
bà chỉ được trang sức bằng “đồ giả” (4) và hằng năm cứ đến ngày 12.2 (ngày lễ
bà ) thì mọi người già trẻ, trai gái, lớn bé trong làng đều tụ về đây làm lễ
cúng bà.
Cách
miếu bà cô khoảng 500 m là ngôi mộ của bà, mộ này được trùng tu vào năm Canh
Tuất (1970) do các hương chức và thiện nam tín nữ xã Thạnh Hòa xây lại dựa vào
ngôi mộ xưa đã hư hại. Trên bia đề là: Bổn xứ thánh nương tánh Phạm chi mộ,
năm sinh thì có nhưng không xác định được chính xác chỉ biết là năm Giáp Ngọ,
còn năm mất thì không thấy. Vào tháng 7.2013 vừa rồi, do mộ bà nằm trên dự án
mở rộng đường 768 nên người dân đã bốc đem về chôn trong khuôn viên miếu bà nằm
sát bên dòng sông Đồng Nai.
Hình 3 : Mộ cô Hiên tại huyện Vĩnh Cữu, tỉnh Đồng Nai.
Một
nhân vật khác cũng mang tên cô Hiên là “cô Hiên ở Nha Mân” ngày nay thuộc tỉnh
Đồng Tháp sống cách nay khoảng 150 năm cũng được người dân truyền tụng. Cô tên
thật là Phạm thị Liên nhưng trong gia đình thân tộc và lối xóm thường gọi là
Hai Hiên. Cô là con gái độc nhất của ông bà Phạm văn Cần sinh sống ở khu vực
vàm sông Nha Mân, lúc bấy giờ thuộc làng Phú Nhuận, tổng An Mỹ, Sa Đéc. Từ nhỏ
cô nổi tiếng là một người xinh đẹp, nết na thùy mỵ nên có nhiều người ngấp nghé
muốn kết tình thông gia với ông bà Phạm văn Cần để rước cô về làm dâu. Ông bà
Phạm văn Cần chưa kịp chọn được ai thì cô đã lâm trọng bệnh và đột ngột qua
đời.
Tương
tự như các gia đình khác ở địa phương, trong nhà của ông có trang thờ Quan
Thánh Đế Quân tượng trưng cho lòng trung cang nghĩa khí, cứu giúp người đời.
Trong lúc quẩn trí, đau buồn vì cái chết của con gái, ông lấy bức tranh Quan
Thánh Đế Quân thờ trong nhà đắp lên thi
hài của cô Hiên trong lúc tẩn liệm với ý định nhờ ngài báo với Diêm Vương minh
xét về cái chết của con ông. Việc làm này kinh động với người dân tại đây nên
sau đó có nhiều lời đồn đãi rằng do Cô Hiên là gái đồng trinh chết sớm nên hiển
linh hiện về thăm cha mẹ và cứu giúp người dân bị bệnh. Truyền thuyết về cô Hai
Hiên Nha Mân này lan tỏa đến các tỉnh lân cận và đi vào đời sống tâm linh của
người dân tại đây.
Hình 4 : Bàn thờ Tam Hoàng : Phục Hy, Thần Nông, Huỳnh Đế
theo truyền thuyết Trung Hoa.
Hai
nhân vật trên có cùng tên Cô Hiên tuy sống cách nhau hơn 150 năm và có những
truyền thuyết khác nhau được người dân tin tưởng nên dễ gây ra nhầm lẫn trong
việc xác định người được thờ trong chùa Tây An. Điều này gây khó khăn cho những
người muốn tìm hiểu xem cô Hiên được thờ tại chùa Tây An là cô Hiên nào ?
Theo
lời người dân địa phương kể lại thì trước khi chùa Tây An được Tổng Đốc An –Hà
là Doãn Uẩn xây dựng thì nơi này từng có một ngôi miếu cỗ bằng tre lá do Tổng Đốc
Nguyễn Nhật An lập nên vào năm 1820 dưới triều vua Minh Mạng. Chi tiết về nhân
vật Nguyễn Nhật An chưa chính xác bởi vì tra cứu danh sách các quan lại ở miền
Nam dưới thời vua Minh Mạng không có nhân vật nào tên Nguyễn Nhật An. Ngoài ra
chức quan Tổng Đốc xuất hiện sau khi vua Minh Mạng phân chia vùng đất Nam bộ
thành Nam Kỳ Lục Tỉnh (5) vào năm 1834 còn trước đó là 5 trấn (6) do quan Trấn
Thủ quản lý. Năm 1817 Nguyễn văn Thoại được triều đình giao trấn thủ trấn Vĩnh
Thanh thay thế cho Trấn Thủ Nguyễn văn
Thiêm nghỉ bệnh. Tuy nhiên, việc chùa Tây An được xây dựng trên một nền miếu cỗ
là có thật. Ngôi miếu này là miếu thờ cô Hiên có lẽ được người dân vùng ngoài
vào đây đào kinh Vĩnh Tế dựng nên làm chỗ dựa tâm linh cho những người đến khai
phá vùng đất mới này. Lúc đó Bà Chúa Xứ Núi Sam chưa được nhiều người biết đến
và nơi thờ Bà chỉ là một ngôi miếu bằng tre lá đơn sơ chứ không nguy nga như hiện
nay.
Hình 5 : Trang thờ cô Hiên ở góc phải Tây An Tự.
Nếu
thực sự chùa Tây An được xây trên nền miếu cô Hiên thì trang thờ cô Hiên bên
trong chùa Tây An chính là cô bóng Phạm thị Hiên ở huyện Vĩnh Cữu, tỉnh Đồng
Nai chứ không phải là cô Hiên ở Nha Mân như nhiều người lầm tưởng bởi vì ngôi
miếu đã có trước khi cô Hiên ở Nha Mân qua đời hơn 40 năm. Ngoài ra điện Hòn
Chén ở Huế thờ cô bóng Hiên ở huyện Vĩnh Cữu tỉnh Đồng Nai chứ không phải là cô
Hiên Nha Mân như một số tư liệu đã ngộ nhận.
Việc
làm sáng tỏ lai lịch của nhân vật cô Hiên được thờ ở chùa Tây An giúp cho ta có
một cái nhìn về tín ngưỡng của người dân cách nay hơn 200 năm. Bên cạnh tín ngưỡng
về tôn giáo, tín ngưỡng thờ thành hoàng ở các đình làng ; tín ngưỡng thờ Mẫu
theo cách gọi của miền Bắc hay tín ngưỡng thờ Bà của người dân Nam bộ vẫn chiếm
một vai trò quan trọng trong đời sống tâm linh của người dân. Khi đến chùa Tây
An, ngoài việc thắp hương cúng Phật người dân còn đến thắp hương tại trang thờ
cô Hiên để cầu cho gia đạo bình an, tài lộc dồi dào. Đây là một nhu cầu tâm
linh thực sự của con người để giải tỏa những ưu phiền sau những ngày làm việc vất
vả, bon chen vì cuộc sống. Khói hương tựa một sợi chỉ dài kết nối giữa quá khứ,
hiện tại và tương lai ; gắn liền giữa vật chất và tinh thần giúp con người tìm
đến chân, thiện, mỹ.
LÂM THANH QUANG.
Chú
thích :
(1) Bài viết đăng trên Tạp
chí Nghiên Cứu và phát triển số 9/2013
(2) Man Di : tên của
chính quyền Việt Nam
thời đó gọi các dân tộc ở phía Tây (ám chỉ nước Chân Lạp).
(3) Mộ gió : ngôi mộ tượng
trưng chôn quần áo, vật dụng của người chết còn mộ thật chôn ở nơi khác.
(4)Trích Biên Hòa sử lược của NNC Lương Văn Lựu.
(5) Nam kỳ Lục Tỉnh vào năm 1834 là Gia Định, Biên Hòa, Định
Tường, Vĩnh Long, Châu Đốc, Hà Tiên.
(6) 5 trấn dưới thời vua Gia Long là
: Hà Tiên, Vĩnh Thanh, Định Tường, Phiên An, Biên Hòa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét